Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

7 nỗi lo lớn của dân tộc Việt Nam

Còn lỗi lo lớn nhất không được bà Dung nói tới, đó là cái thể chế Cộng hòa XHCN VN mình không giống đâu trên thế giới, vì thế khi thế giới đi đằng đông, ta nhất quyết đi đằng tây; người ta càng tiến lên, chúng ta càng thụt lùi; khoảng cách VN và thế giới chưa bao giờ xa như bây giờ, cả chính trị, kinh tế, văn hóa, giáo dục, xã hội...
7 nỗi lo lớn của dân tộc Việt Nam
Sáng 23/5, Đại biểu Võ Thị Dung đã khiến nghị trường sôi động hẳn lên khi đề cập tới 7 vấn đề hệ trọng mà đất nước đang phải đối mặt: Thứ nhất là nỗi lo về ngoại xâm. Trung Quốc đã ngang nhiên xâm chiếm biển đảo của nước ta, trước đây là quần đảo Hoàng Sa, nay là một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa. Đảng và Nhà nước đã có một số chủ trương đấu tranh kiên quyết, kiên trì bằng biện pháp hòa bình, nhưng họ thì ngày càng lấn tới. Đó là nỗi lo lớn về đại sự quốc gia.
Đại biểu Võ Thị Dung (đoàn TP. Hồ Chí Minh) chỉ rõ nỗi lo giặc ngoại xâm là Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam
Thứ hai là nỗi lo nội xâm, quốc nạn tham nhũng lớn, nhỏ, tham nhũng vặt ngày càng gia tăng, ăn sâu vào suy nghĩ của nhiều người. Việc gì cũng phải lót tay, phải lại quả, việc gì cũng phải có phong bì… gây nên một nếp sống nguy hại cho xã hội. Tình trạng lãng phí cũng là quốc nạn gắn với tham nhũng làm cản trở sự phát triển đi lên của đất nước.

Thứ ba là nỗi lo về suy thoái đạo đức xã hội. Đạo đức giả ngày càng lấn át đạo đức thật, chủ nghĩa thực dụng ngày càng phổ biến trong một bộ phận xã hội. Tính tham lam, ích kỷ, tệ dối trá, lừa đảo, cướp giật, giết người… mất an toàn trong vệ sinh an toàn thực phẩm và một số tệ nạn khác đang tạo ra sự bất an cho nhân dân.

Thứ tư là nỗi lo tụt hậu kinh tế. Năng suất lao động thấp, cộng với lãng phí cạn kiệt tài nguyên và các tiềm năng nguồn lực của đất nước; lo sự đổi mới chưa triệt để, chưa theo kịp sự phát triển của thế giới rất năng động và sáng tạo.

Thứ năm là nỗi lo về nợ công quá cao chưa có biện pháp giải quyết căn cơ, có ảnh hưởng lâu dài đến nền kinh tế và đời sống nhân dân. Lo bội chi ngân sách lớn và triền miên do còn tiêu xài quá đà, lãng phí chưa chịu dừng.

Thứ sáu là nỗi lo văn hóa dân tộc đang bị thiếu hụt xuống cấp. Con người thiếu hụt văn hóa thì làm sao có văn hóa.

Thứ bảy là nỗi lo thiếu kỷ luật, kỷ cương trong lãnh đạo, quản lý điều hành, dẫn đến tùy tiện, buông lỏng, qua loa, đại khái trong thực hiện, giảm hiệu lực chủ trương, chính sách pháp luật, làm trật tự xã hội suy yếu và mất dần động lực phát triển.

Nhân dân mong ước bộ máy của Đảng, nhà nước ở các cấp thật sự tận tụy, thật sự liêm chính. Xã hội có kỷ cương, an bình, văn hóa dân tộc được duy trì và phát triển bền vững. Đất nước được thanh bình, thịnh vượng.

Nỗi lo và mong ước của nhân dân tuy không thể giải quyết trong một sớm, một chiều, nhưng điều mà tôi tâm niệm là hoạt động của Quốc hội phải mạnh mẽ hơn nữa, gắn chặt hơn nữa, công khai hơn nữa để nhân dân cử tri theo dõi, giám sát, đó là động lực mạnh mẽ để đất nước phát triển.

3 nhiệm kỳ, Quốc hội đón 2 nguyên thủ Trung Quốc

Trong phát biểu sáng nay tại Quốc hội, Đại biểu Dương Trung Quốc nói: "Hoạt động đối ngoại là rất quan trọng, đa dạng về hình thái. Có rất nhiều hoạt động đối ngoại lớn của Quốc hội mà người dân chưa hiểu hết, chưa thấy hết.

Nhưng một trong những cái thiết thực nhất của người dân là hoạt động ngoại giao ấy có tác động trực tiếp làm sao cho đi biển yên tâm không còn ai đàn áp.
Làm sao cho biển không còn gợn sóng nữa, làm sao cho chúng ta bảo vệ được chủ quyền đất nước. Trên lĩnh vực này tôi thấy Quốc hội qua ý kiến của người dân là chưa hài lòng.

Với tư cách là cơ quan đại diện cao nhất của người dân, nhiều phản ứng của Quốc hội chậm. Quốc hội chính là một lĩnh vực ngoại giao nhân dân cao nhất và trải nghiệm lịch sử cho thấy, tiếng nói Quốc hội rất quan trọng.

Nó không chỉ thể hiện ý chí quyết tâm mà cũng thể hiện mong muốn hòa bình. Do đó, trong thời gian tới những vấn đề còn nguyên vẹn như vậy Quốc hội cần quan tâm, có tiếng nói kịp thời, phản ứng.
Một trong những hoạt động của Quốc hội, trên diễn đàn cao nhất, chúng ta đã hết sức trân trọng đón ông Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc — ông Ban Ki Moon, người đại diện cao nhất của tổ chức quốc tế uy tín nhất mà chúng ta là thành viên. Một bài diễn văn không dài nhưng rất sâu sắc, chân thành.
Nhưng qua 3 nhiệm kỳ Quốc hội tôi được chứng kiến thì ngoài ông Tổng Thư ký Liên Hợp Quốc chỉ có 2 lần chúng ta đón nguyên thủ Quốc gia và đều của Trung Quốc, là ông Hồ Cẩm Đào và ông Tập Cận Bình.

Việc đón một nguyên thủ quốc gia của một nước lớn, có nhiều quan hệ với chúng ta là rất đáng trân trọng. Nhưng nếu chúng ta chỉ tổ chức đây là một diễn đàn riêng thì rõ ràng người dân băn khoăn.

Tại sao chúng ta không tạo thành một thông lệ, tất nhiên có chuẩn mực, để chúng ta mời có nhiều tiếng nói hơn. Hơn nữa, trong hoàn cảnh cụ thể của chúng ta hiện nay, vậy thì ai là người mời. Có phải ý chí của Quốc hội không? Có chuẩn mực quy định nào để được Quốc hội chấp thuận không? Chúng ta cần phải làm để sau này còn mời nhiều người khác đến nữa.

Diễn đàn Quốc hội là diễn đàn bày tỏ quan điểm chứ không thuần túy là diễn đàn xã giao. Người dân hỏi tôi, khi Chủ tịch Trung Quốc — ông Tập Cận Bình phát biểu ý kiến, các đại biểu vỗ tay thì ông thấy như thế nào, đồng thuận với phát biểu chăng hay chỉ là xã giao.

Chắc mỗi Đại biểu Quốc hội hôm đó đều suy nghĩ về việc này. Vì thế, tôi đề nghị nên chuẩn mực chuyện đó và coi như là một sinh hoạt thường xuyên của Quốc hội, có quy định rõ ràng, thể hiện sự đồng thuận của chúng ta khi đến với diễn đàn Quốc hội. Và qua diễn đàn QH, người dân nắm được các vấn đề đối ngoại quan trọng".

https://vn.sputniknews.com/vietnam/201705233369359-7-noi-lo-lon-cua-dan-toc-viet-nam/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét