Ngôi mộ không bia đá
Được mua với giá nửa cân muối và một bịch quần áo, Ota Benga sang Mỹ như một đồ vật kỳ lạ để mua vui cho khán giả tại một… sở thú. 5h chiều này 20.3.1916, anh nhóm một đống lửa trước căn lều. Người lùn sau đó bắt đầu nhảy múa với một cái khố trên người, cất lời một bài hát truyền thống của người Pigmee, như công việc mua vui thường nhật. Chỉ khác là đến đoạn cuối, anh lôi ra một khẩu súng lục, ấn nòng súng nơi trái tim và bóp cò.
Cuộc đời 32 năm của con người bất hạnh ấy chấm dứt, đánh dấu kết thúc một cuộc hành hạ bởi những con người vẫn xem mình là văn minh.
Ota Benga vốn sinh sống ở Congo tại vùng đất bị vua Bỉ Leopold kiểm soát. Sau một vụ thảm sát man rợ nhằm chiếm rừng cây cao su, vợ Benga đã bị giết cùng với rất nhiều người trong bộ tộc. Rất may, Benga thoát chết. Nhưng liền ngày sau đó, anh đã bị bắt như một nô lệ. Anh, cùng với 4 người lùn Batwa và 5 thổ dân khác được nhà truyền giáo kiêm tiến sĩ tên Samuel Verner mua lại với một cái giá rẻ mạt: một cân muối và một bịch quần áo. Trước đó, Verner đã kí hợp đồng với Hội chợ Thế giới Saint Louis cho việc tìm kiếm những gì độc đáo để trưng bày tại hội chợ. Trong lá thư hỏa tốc gửi về nhà, Werner đã giới thiệu “chiến lợi phẩm” của mình là “Nhanh như mèo, dẻo dai như khỉ và cực kỳ khỏe mạnh với chiều cao 1m49”.